Những ngày hạ tuần của tháng giêng, tôi thường nhớ lại những khoảnh khắc đáng yêu, đáng trân quý mà Mùa Xuận đã mang đến, khoảnh khắc đó là những lúc cười vui bên bạn bè, người thân, chuyện trò rôm rả... Cứ nghĩ hết tháng giêng là Mùa Xuân đã qua thật rồi, nhưng sao niềm vui lại cứ tiếp nối niềm vui. Tôi không sao quên được một trong những khoảnh khắc như thế cách đây đã hơn 4 năm.
Trong những ngày xuân tàn, tôi chợt bắt gặp hình ảnh của mình chụp bên gốc Mai vàng rực cùng với hiền huynh Phan Trần do Hải Thảo Nguyễn chụp tại quán cafe Tình Bằng Hữu ở Bình Dương.
Nhìn hình ảnh mà trong lòng nôn nao chi lạ , con tim luôn réo rắc muốn đi gặp nhị lão tiền bối Phan Trần và Rong Biển(Tên gọi thân mật mà tôi hay gọi Nguyễn Hải Thảo) ngay lập tức .Thế là những cuộc điện thoại lại reo vang , những dòng tin nhắn tiếp tục send... Ba anh em chúng tôi lại tiếp tục hội ngô trùng phùng.
Tôi ra khỏi nhà từ 6g sáng ngày mùng 2 tháng 2 âm lịch, dọc theo tỉnh lộ 10 ( Nay là đường Trần Văn Giàu) xe tôi bắt đầu bon bon đến một con hẻm nhỏ trên đường Bình Long, quận Tân Phú, Tp-HCM, đây là “cõi đi về” của Rong Biển, tôi đến nơi thì đã thấy bạn hiền RB ngồi đợi tôi ở đó từ lúc nào rồi. 7g30 Tôi và Rong Biển điểm tâm tại một quán ăn của người Hoa trong con hẻm nhỏ của Quận Tân Phú. Lúc này đã hơn 8g tôi bắt đầu kéo tay ga chở Rong Biển hướng Bình Dương thẳng tiến. Biết lÀ “lão ngoan đồng” Phan Trần đang trông đợi chúng tôi nên tôi cố đi thật nhanh, thế mà khi đến tư gia của lão Phan Trần đồng hồ cũng đã diểm 9g30’ . Chúng tôi chào huynh Phan và hiền tỷ trong lúc hiền tỷ đang dạy kèm tại nhà cho các cháu, bé Mai con gái huynh Phan cũng ra cúi chào 2 chú ( Tôi và RB). Việc giảng dạy Huynh Phan Trần giao lại cho hiền tỷ và 03 chúng tôi lại tiếp tục...Trên đường đến “chốn xưa” Tình Bằng Hữu chúng tôi ghé qua Chùa Hội Khánh nới có tượng Phật nằm dài nhất VN.
Tôi và Hải Thảo Nguyễn trước tượng Phật khổng lồ trong sân Chùa Hội Khánh . ( ảnh do Phan Trầnchụp )
Nhà thơ Nguyễn Hải Thảo và Tôi ( ảnh do Phan Trần chup)
Tôi chụp huynh Phan Trần và nhà thơ Nguyễn Hải Thảo .
Tôi và Phan Trần bên ghế đá trước sân chùa Hội Khánh ( ảnh do Nguyễn Hải Thảo chụp)
Nguyễn Hải Thảo chụp tôi và Phan Trần bên chiếc bình gốm có rễ cây quấn quanh rất đẹp và lạ mà cũng rất cổ xưa, tôi rất thích thú.
Phan Trần và Nguyễn Hải Thảo bên gốc cây có rễ quấn quanh chiếc bình Gốm trong chùa Hội Khánh( ảnh do tôi chụp)
Phan Trần và Nguyễn Hải Thảo giả làm Ông Thiện ,Ông Ác đang ngồi trước bậc tam cấp lên chánh điện chùa Hội Khánh.
Nhị lão tiền bối Phan Trần và Nguyễn Hải Thảo đang kiểm nhận bia Di tích Lịch sử Văn Hóa được công nhận do Nhạc sĩ Trần Hoàn ký (NS Trần Hoàn là Bộ trưởng bộ Văn Hóa lúc bấy giờ):
Tôi đứng bên bia “Di tích lịch sử Văn Hóa “ trong khuôn viên chùa Hội Khánh (ảnh do Nguyễn Hải Thảo chụp)
Trong khuôn viên Chùa Hội Khánh “lão ngoan đồng” Phan Trần đã giới thiệu cho chúng tôi biết Tháp Tổ Mộ họ Phan sau bao nhiêu đời đã được yên vị tại chùa này, Phan Trần vội bái Tháp Tổ họ Phan với tấm lòng thành kính và tưởng nhớ đến tổ tiên mình.
Tôi và Rong Biển cũng ghi lại hình ảnh bên Tháp Tổ của huynh Phan .
Sau khi tạm biệt Sư trụ trì Thích Huệ Thông chúng tôi bắt đầu đi đến quán cafe Tình Bằng Hữu để hàn huyên tâm sự, Tình Bằng Hữu là nơi ghi dấu những kỷ niệm đẹp, chân tình mà thân thương mỗi khi chúng tôi nhớ về và tìm đến . Chúng tôi đặt chân đến quán lúc 11g
Hương vị cafe nơi này giúp chúng tôi hưng phấn hơn khi tâm sự, buổi trưa chỉ đơn giản với món mì xào trứng do nhân viên của quán Tình Bằng Hữu thực hiện , thức uống là Heineken lon .
Tôi và Phan Trần đang dùng bữa. ( ảnh doNguyễn Hải Thảo chụp)
Lúc này đây anh em chúng tôi như dự định là đang chờ một người bạn trong nhóm THÂN HỮU từBiên Hòa lên off chung nhưng vì lý do thời gian và điều kiện quá xa xôi nên người bạn trong nhóm THÂN HỮU không đến được, thế là “ ba chàng ngự lâm” bèn theo gót của hiền huynh Phan Trần đến quán cafe Bà Tám Chảnh để off Bò-Húc , Quán có tên là cafe “HIẾU” nằm ven con rạch nhỏ chảy ra sông Sài Gòn , nơi đây thật mát mẻ vì có nhiều bóng cây , gió chiều cũng nhè nhẹ thổi như ru hồn người trong lúc bịn rịn vì sắp phải chia tay.
Phan Trần tại quán “Bà Tám Chảnh”
Phan Trần và Nguyễn Hải Thảo tại quán “ Bà Tám Chảnh” ( ảnh do tui chụp )
Nguyễn Hải Thảo tại quán “BàTám Chảnh” (ảnh do tui chụp)
Phan Trần tại quán “bà tám chảnh” bên cầu ..ngó mong ( ảnh do tui chụp ) .
Đồng hồ chỉ đúng 5g chiều chúng tôi đành chia tay nhau tại quán “Bà Tám Chảnh” huynh Phan Trần quay về mái ấm của mình , tôi đèo Nguyễn Hải Thảo quay về Tp-HCM thì đã hơn 19g, tạm chia tay nhau trong tinh thương quyến luyến , vẫn mong một ngày nào đó sẽ hội ngộ sum vầy ./.
Có bè có bạn thêm hiểu biết ; mắt bạn cũng là mắt ta, cảnh bạn thấy cùng chia sẻ, tình bạn cũng là tình ta ! Có điều các ảnh không bị chú nên … “tịt” luôn !
Phan Thanh Danh@Ngoctuyen CP: Cám ơn muội để comment khen tặng . Chúng ta yêu mến TQ với những nét đẹp văn hóa chân tình .... những cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ làm say đắm lòng người, những áng văn chương bất hũ tuyệt vời... Nhưng nhất định không vì thế mà chúng ta quên đi những tham vọng tàn ác đối xử trong quá khứ với nước ta làm mất cái vẻ đẹp trân quý... muội nhỉ. Thân mến nhiều
Phan Thanh Danh@Côn Bùi Văn: Cảm ơn Bùi hiền huynh ghé thăm, đệ đã chú thích một số ảnh tiêu biểu, mời hiền huynh xem lại cho vui... Phần thuyết minh đệ đã có hai bài viết kèm đường link còm bên trên, chúc hiền huynh và cả nhà thật vui khỏe hạnh phúc nha. Thân mến.